Thiện Ý - Nếu ngày 30/4 Việt quốc thắng Việt cộng, điều gì sẽ xảy ra
Giả định trên đã được một số người đặt ra từ lâu và thường được nhắc lại mỗi khi có hiện tượng người quốc gia đánh người quốc gia như đòn thù. Những người nêu ra giả định này thường là nạn nhân hay những người cảm thấy bất bình khi thấy hiện tượng chụp mũ, vu cáo, lăng mạ lẫn nhau giữa những người Việt quốc gia hay tổ chức chống cộng chỉ vì khác nhau về nhận thức, quan điểm và phương cách chống cộng, với cường độ căm thù có khi cao hơn cả cường độ căm thù Việt cộng và tập trung sức lực chống nhau đến quên cả mục tiêu chính là chống cộng để đạt mục tiêu tối hậu là dân chủ hóa Việt Nam.
Từ bối cảnh trên, dường như những người nêu giả định trên muốn có câu trả lời cho gỉả thiết: Nếu ngày 30-4-1975 Việt Quốc thắng Việt Cộng, liệu “Bên thắng cuộc Việt Quốc” có đối xử với “Bên thua cuộc Việt Cộng”, như Việt cộng đã làm sau ngày 30-4-1975 đối với Việt quốc hay không? Hay còn tệ hại hơn nhiều?
I/-Nếu Việt Quốc thắng Việt Cộng, sẽ bằng cách nào, vào thời điểm nào?
1.- Phương cách Việt Quốc thắng Việt Cộng hoàn toàn khác Việt cộng.
Như mọi người đều biết, sau khi Hiệp định Geneve 1954 chia đôi đất nước, Miền Bắc do đảng Cộng Sản Việt Nam nắm quyền, thiết lập một chế độ độc tài đảng trị dưới bảng hiệu lừa mị “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa”; Miền Nam thuộc quyền cai trị của chính quyền chính thống Quốc gia, xây dựng chế độ dân chủ pháp trị, với quốc hiệu Việt Nam Cộng Hòa.
Theo một số các điều khoản của Hiệp Định Genève liên quan đến việc chia cắt và thống nhất đất nước, thì vĩ tuyến 17 chỉ là ranh giới tạm thời và sẽ thống nhất sau đó ít năm bằng phương thức hòa bình, thông qua một cuộc bầu cử tự do để nhân dân hai miền chọn lựa một chế độ chính trị thích hợp chung cho một nước việt Nam thống nhất.
Chẳng qua đây chỉ là một văn kiện xác định mốc thời gian đưa một dân tộc nhược tiểu sau gần một thế kỷ bị thực dân Pháp khai thác thuộc địa, bước vào thế gọng kìm của một thế chiến lược quốc tế mới hình thành sau Thế Chiến Hai: cuộc chiến tranh ý thức hệ tư bản chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa, diễn ra giữa hai hình thái Chiến Tranh Lạnh (giữa các nước giầu) và Chiến Tranh Nóng (nơi một số nước nghèo).
Việt cộng ở Miền Bắc trở thành công cụ của phe Xã hội chủ nghĩa, đóng vai trò tên lính xung kích mở mang bờ cõi cho các tân đế quốc Đỏ Nga -Tầu, Việt quốc ở Miền Nam trở thành tiền đồn Thế Giới Tự Do để ngăn chặn sự bành trướng của cộng sản quốc tế, đứng đầu là Liên Xô và Trung Cộng. Đất nước Việt Nam trở thành bãi chiến trường và nhân dân hai miền Bắc-Nam trở thành bia đỡ đạn cho các phe tiêu thụ hết các loại vũ khí còn tồn đọng sau Thế Chiến Hai và thử nghiệm các loại vũ khí giết người mới sáng chế, làm giầu cho các nhà tư bản quân sự quốc phòng thuộc phe Tư bản và cho tư bản nhà nước độc quyền thuộc phe XHCN.
Từ vị trí và vai trò công cụ khác biệt trên đây, đã đưa đến hai đường lối, chinh sách để giành thắng lợi hoàn toàn khác nhau giữa Việt quốc và Việt cộng.
Việt cộng thì chủ trương dùng bạo lực quân sự kết hợp với bạo lực chính trị để cưỡng chiếm Miền Nam, thống nhất đất nước dưới chế độ độc tài đảng trị. Trong khi Việt quốc thì ngay từ đầu đã chủ trương thắng Việt cộng bằng sức mạnh chính trị và kinh tế, diễn biến hòa bình và tịnh tiến. Theo đó, chính quyền và quân dân Miền Nam sẽ kiến tạo ở Miền Nam một chế độ dân chủ pháp trị đích thực (Việt Nam Cộng Hòa) để thực thi các quyền tự do, dân chủ, dân sinh và nhân quyền cho mọi người dân. Đồng thời xây dựng và phát triển theo kinh tế thị trường, kế hoạch hóa mềm dẻo, làm cho dân giầu, nước mạnh, nhân dân Miền Nam có đời sống tự do, ấm no, hạnh phúc. Trên hai trụ cốt chính trị và kinh tế vững mạnh, Miền Nam sẽ phát triển toàn diện về xã hội, văn hóa, giáo dục, đạo đức, khoa học kỹ thuật theo kịp đà tiến hóa chung của thời đại. Chính những thành quả toàn diện trên sẽ tạo sức mạnh đạt thắng lợi sau cùng, thống nhất đất nước trong một chế độ tự do dân chủ pháp trị.
Vậy thì:
2.- Việt quốc sẽ thắng Việt cộng vào thời điểm nào?
Nếu Việt quốc có điều kiện thời gian thực hiện theo đúng sách lược tổng quát vừa trình bầy ở phần trên, thì Việt quốc thắng Việt cộng cũng không thể xẩy ra vào ngày 30-4-1975 và cũng không thể sớm hơn chiến thắng của Tây Đức dân chủ pháp trị đối với Đông Đức độc tài đảng trị (cuối thập niên 80).Vì nó còn tùy thuộc nhiều điều kiện chủ quan (đối với hai phe nội thù) và khách quan (chiều hướng chiến lược toàn cầu của các cường quốc).
Vì nếu giả định rằng Việt quốc ở Miền Nam đã đập tan được cuồng vọng xâm lăng của Cộng sản Bắc Việt, buộc Việt cộng phải rút hết lực lượng vũ trang về Miền Bắc, chấm dứt tham vọng “Giải phóng Miền Nam, thống nhất đất nước”. Sau đó, chính quyền VNCH phải tồn tại được cho đến hôm nay, thành công trong sách lược chống cộng, tạo cho Miền Nam một thực chất và thực tế như Nam Triều Tiên hiện nay , thì quá lắm cũng chỉ duy trì được tình trạng qua phân lãnh thổ như chế độ Bắc Triều Tiên độc tài đảng trị nghèo nàn lạc hậu và Nam Triều Tiên dân chủ pháp trị giầu có hiện nay (sau 3 năm Bắc Triều Tiên mở cuộc xâm lăng Nam Triều Tiên (1950-1953) bị chặn đứng) để chờ cơ may thống nhất Triều Tiên một cách hòa bình dưới chế độ dân chủ giầu mạnh của Miền Nam.
Thế nhưng thực tế Việt quốc đã không tạo được các điều kiện cần và đủ để tồn tại, tạo tiền đề chủ động thắng Việt cộng trong tương lai như Nam Triều Tiên. Thực tế, vì vậy Việt quốc đã bị Hoa Kỳ bỏ rơi khi có nhu cầu thay đổi chiến lược, để cho Việt cộng có điều kiện thuận lợi tạo được một chiến thắng ăn theo (bất chiến tự nhiên thành), chiếm đoạt được Miền Nam.
II/- Điều gì sẽ xảy ra nếu Việt Quốc thắng Việt Cộng?
Điều có thể khẳng định không sợ sai lầm, rằng nếu Việt quốc thắng Việt cộng, Việt quốc sẽ không hành xử như Việt cộng, vì bản chất, lập trường, phương thức để thành đạt mục tiêu lý tưởng của Việt quốc hoàn toàn khác Việt cộng.
Vì vậy, nếu Việt quốc thắng Việt cộng, theo suy luận của chúng tôi, chính quyền Việt quốc lúc đó, có thể rút kinh nghiệm từ sự thống nhất giữa Đông và Tây Đức hay giữa Bắc và Nam Triều Tiên.
Từ suy luận tổng quát trên, chúng tôi nghĩ rằng chính quyền Việt quốc chắc chắn sẽ thực hiện khác những gì Việt cộng đã và đang làm từ sau ngày 30-4-1975 đối với Việt quốc, đã gây tổn hại nghiêm trọng, toàn diện và lâu dài cho dân tộc (gây thêm hận thù, phân hóa dân tộc) và cho đất nước (suy đồi toàn diện…)
Việt cộng đã giải tán hoàn toàn cơ cấu tổ chức chính quyền, bắt giam dài hạn, đầy ải, sỉ nhục các viên chức chỉ huy guồng máy chính quyền Việt Nam Cộng Hòa, dân sự, quân sự, hành chánh, chuyên môn các cấp các ngành lập và thay thế ngay bằng các cấp chỉ huy và viên chức Việt cộng từ trung ương đến địa phương ở Miền Nam. Đồng thời Việt cộng dùng chế độ hộ khẩu kềm kẹp nhân dân, dùng quân đội, công an, tòa án nhân dân, nhà tù, pháp trường đàn áp, sát hại dã man những người dân Miền Nam mà họ cho là “phản động” chống lại chế độ, vi phạm nghiêm trọng nhân quyền, dân quyền, bất chấp luật pháp quốc tế.
Nhưng nếu Việt quốc thắng Việt cộng, chắc chắn Việt quốc sẽ không hành động dã man, rừng rú như Việt cộng đã đối xử với Việt quốc,vốn là những người anh em cùng mầu da, sắc máu có chung nguồn gốc dân tộc. Việt quốc sẽ từng bước ổn định tình hình theo một quá trình thời gian thích hợp, trên bình diện pháp lý,chính trị, kinh tế, tài chánh,văn hóa giáo dục cũng như thực tế xã hội. Tất cả đều được thực hiện theo một tiến trình thời gian thích hợp, đúng những nguyên tắc và chuẩn mực của một chế độ dân chủ pháp trị được thể hiện trong Hiến pháp và luật pháp quốc gia thống nhất, với các quyền tự do, dân chủ, nhân quyền căn bản được tôn trọng, bảo vệ và hành xử cho mọi công dân không phân biệt giai tầng xã hội hay nguồn gốc quá khứ là Việt cộng hay Việt quốc. Nghĩa là Việt quốc sẽ hành động đúng cung cách một chính quyền của một chế độ dân chủ pháp trị trong cộng đồng thế giới văn minh, biết tôn trọng luật pháp quốc gia cũng như luật pháp quốc tế. Những kẻ phạm pháp, dù gốc Việt quốc hay Việt cộng,dù có chức có quyền hay dân giả,kể từ sau ngày “Việt quốc thắng Việt cộng” thống nhất đất nước một cách hòa bình, nếu phạm pháp đều được xét xử công minh, nếu xét thấy có tội sẽ bị nghiêm trị theo đúng pháp luật.(chứ không phải bắn giết, bỏ tù bừa bãi, không cần xét xử, nếu có xét xử thì theo lệnh của “Đảng” không theo pháp luật, vì không có pháp luật mà chỉ có “nghị luật” là những nghị quyết của Đảng được thể chế hóa…như Việt cộng đã làm sau 30-4-1975 cho đến nay).
III/- Kết luận
Nói tóm lại, trong giả định, nếu Việt quốc thắng Việt cộng, điều gì sẽ xẩy ra? Chúng ta chỉ có thể trả lời là Việt quốc sẽ hành động hoàn toàn khác những gì mà Việt cộng đã làm kể từ sau ngày 30-4-1975.Vì Việt quốc có bản chất, lập trường, phương thức để thành đạt mục tiêu lý tưởng của Việt quốc hoàn toàn khác Việt cộng. Do đó, các hành động của Việt quốc chắc chắn sẽ dẫn đến những hiệu quả tốt đẹp, toàn diện cho dân tộc và đất nước, đáp ứng đúng ý nguyện của toàn dân Việt, chứ không đưa đến những hậu quả tàn hại toàn diện cho dân tộc và đất nước, trái với ý nguyện của nhân dân như hôm nay do các hành động của Việt cộng từ sau ngày 30-4-1975 gây ra.
Vì vậy, những ai chỉ căn cứ vào hiện tượng Việt quốc “đánh” Việt quốc như đòn thù, chỉ vì bất đồng chính kiến, để cho rằng nếu ngày 30-4-1975 Việt Quốc thắng Việt Cộng, thì “Bên thắng cuộc Việt Quốc” cũng sẽ đối xử với “Bên thua cuộc Việt Cộng”, như Việt cộng đã làm sau ngày 30-4-1975 đối với Việt quốc hay còn tệ hại hơi nhiều, thì đó chỉ là sự võ đoán, sai lầm. Sự hoài nghi này hoàn toàn chủ quan, đầy cảm tính và không thực tế.
Trên thực tế, hành vi của một số người Việt quốc “đánh” Việt quốc chỉ là một số rất ít, do lòng căm thù Việt cộng cao độ đã “giận cá chém thớt’ nên đã trút căm thù Việt cộng lên đầu anh em nào có lời nói,thái độ, hành động, phương thức chống cộng khác mình, cho là có lợi cho Việt cộng. Hiện tượng này không thể phản ánh nhận thức, quan điểm chống cộng cho toàn khối Việt quốc chân chính và không nhất thiết họ sẽ là những người lãnh đạo đất nước sau khi Việt quốc thắng Việt cộng trong giả định lịch sử (quá khứ) hay giả định thực tế (tương lai). Vả lại dù họ có nằm trong thành phần lãnh đạo đất nước thì ai cũng phải lãnh đạo trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật và cũng phải tuân thủ luật pháp quốc tế trong cộng đồng thế giới văn minh ngày nay, chứ không thể tùy tiện cảm tính bốc đồng của cá nhân hay một phe nhóm nào được nắm quyền lãnh đạo đất nước hậu cộng sản.
11.04.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét