Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

Tô Hải - Phấn đấu kí số 2: Hòa hợp - Hòa giải? Không bao giờ! Nếu...


Tô Hải - Phấn đấu kí số 2: Hòa hợp - Hòa giải? Không bao giờ! Nếu...


Nhật ký mở lần thứ 88 (ngày 30 tháng 4 năm 2014)  

Nhân kỷ niệm ngày cả nước có một triệu người vui nhưng có cả 7, 80 triệu người buồn, mình định viết “một cái gì đó” để bộc lộ nỗi đau riêng của mình trong cái vụ “đánh đây là đánh cho Liên Sô, cho Trung Quốc” (Lê  Duẩn) mà mình cũng góp không ít… "công”… Nhưng xét thấy những sự sáng mắt sáng lòng của mình đã có từ lâu, lâu lắm rồi… cho nên mới trở thành “đại thoái hóa”, thành lực lượng thù địch” như hôm nay… Cho nên, xin phép các bạn, nhất là các bạn mới làm quen với blog của mình, biết thêm mình đã có những ý nghĩ gì? “Phản động” như thế nào ngay từ những ngày đặt chân lên mảnh đất Sài-Gòn bị… "bọn Đế Quốc Mỹ và ngụy quyền khát máu giết chóc áp bức bóc lột dã man"…. Mình xin post lại một entry viết từ năm 2010 (nguyên xi) và sau đó bổ sung thêm một vài ý kiến mới…

Phấn đấu kí số 2: Hòa hợp - Hòa giải? Không bao giờ! Nếu...   

Ngày 29 tháng 4 năm 2010

Tô Hải - Nhân ngày 30 tháng tư thứ 35 đến, tớ nằm đọc cả trăm bài viết rất chi là chân thành của nhiều nhà chính trị, trí thức, văn nghệ sỹ, nhà báo của "phe thắng", đề xuất với "phe thua"... Tớ cũng chẳng còn muốn nhắc lại những lời nói hay ho và rất... "chính trị" của ông Trần Văn Trà là "Người Việt nam không có ai thắng, ai thua. Chỉ có Đế Quốc Mỹ là thua", (được ông Nguyễn Thành Tài, phó chủ tịch UBND t/p HCM thận trọng nhắc lại nguyên xi vế một, nhưng bỏ vế hai, trên HTV tối qua.) Tớ chỉ thương cho mấy hạt muối bỏ biển (ý của thi-nhạc sỹ N.T.T) đã không nói hết được những gì là gan ruột của mình về giấc mơ hòa hợp không bao giờ thanh hiện thực... mà khẳng định dứt khoát về 4 cái chữ hòa giải - hòa hợp như sau: KHÔNG! KHÔNG BAO GIỜ CHUYỆN ĐÓ TRỞ THÀNH HIỆN THỰC! NẾU...

Lý do:

- Làm sao có thể hòa giải - hòa hợp với hàng vạn gia đình, con cháu họ khi cha ông họ bị cướp sạch ruộng đất, nhà cửa, bị đấu tố rồi giết hại bằng đủ kiểu dã man như thời Trung Cổ bởi những Đoàn, Đội Cải cách ruộng đất cơ chứ?

- Làm sao có thể hòa giải với cả triệu người vì quá sợ cải cách mà bỏ cả quê hương bản quán mồ mả cha ông, mà bồng bế nhau chạy vô Nam? rồi còn bị người ta tuyên truyền là bị "cưỡng ép, theo Chúa vào Nam"? (trong đó có toàn bộ gia đình, bố, mẹ, anh em, họ hàng tớ, không ai theo Đạo Công Giáo cả!)

- Làm sao có thể hòa giải với hàng triệu gia đình, sau chiến thắng Điện Biên, phải bỏ hết của cải, nhà cửa, xưởng máy "di cư" vô Nam để tìm tự do. Những người ở lại, thì mất hết sau các đợt cải tạo tư sản, cải tạo nhà đất, bị tịch thu từ cái máy may đến cửa hàng không quá 3 mét ở các phố hàng Đào, hàng Ngang, hàng Trống... và nhiều nhà hơi cao, cửa hơi rộng cũng bị tịch thu hoặc bố trí cho thành phần cốt cán vào ở cho đến nay cũng "cấm đòi lại!". (Giới văn nghệ cũng có hàng trăm người hoặc mất béng nhà cửa, hoặc "chiếm đóng" tọa hưởng kỳ thành trong nhà người khác cho tới hôm nay.) Cứ hỏi xem vợ NSND Đặng Nhật Minh xem vợ ông, pianist Phương Nghi, có cái nhà to đùng ở phố hàng Chuối bị trưng thu làm trụ sở Hội LHPNVN nay đã đòi được hay chưa? Hỏi hàng vạn người bị kiểm tra hành chính (sau 75) chỉ vì có nhà cao hơn 2 tầng (!?) nên bị tịch thu chỉ bằng một "lệnh mồm" xem có ai được xin lỗi và trả lại cùng với tủ lạnh, tivi có sẵn trong nhà, mà người ta khuân từ vùng mới "giải phóng" ra, chứ chẳng chiếm đoạt, bóc lột của ai xem. Có ai đuợc trả lại chưa? Tớ tin là chưa vì tớ có ông anh họ, Tô Ninh, chẳng phải tư sản, chẳng phải địa chủ mà còn là cựu chiến binh - cựu nhà báo nữa cũng bị "đánh" một cách bất hợp pháp như thế, đến nay gần chết vẫn... chưa được trả lại ngôi nhà Hàng Bông Nhuộm! Làm sao hòa giải với ông ấy chứ?

- Làm sao hòa giải với con cháu những người văn nghệ sỹ, trí thức bị đi tù không án, không thời hạn, thậm chí ra tù cũng chết dần chết mòn cả thể xác lẫn sự nghiệp, dù hôm nay có đền bù một cái giải thưởng này nọ kèm theo tí tiền còm nhưng không một lời xin lỗi!! Tớ không tin con cái, cháu chắt họ thôi căm thù đâu!  

- Làm sao có thể hòa giải với hàng triệu gia đình có cha, ông là sỹ quan phía "bên kia" bị đánh lừa bằng những lời hứa hẹn kiểu ông Trần Văn Trà "Người Việt Nam không ai thắng ai thua. Chỉ có Đế Quốc Mỹ là thua thôi!", đã hồ hởi (?) đi "học tập mang theo lương thực 10-20 ngày" để rồi bị đi mút mùa ở các trại cải tạo nơi rừng sâu nước độc, để ở nhà vợ con bị xua đi kinh tế mới... và không ít người đã mất xác cho đến nay, bao gia đình vẫn phải về tìm hài cốt ở những nơi chồng, cha họ đã từng bị "học tập", dưới danh nghĩa "khúc ruột ngàn dặm" một cách đắng cay và mai mỉa... -

- Làm sao có thể hòa giải - hòa hợp với những người phải bỏ nước ra đi, sống ở quê người, những người bị làm mồi cho cá mập đại dương, cho lũ cướp biển, bỏ lại tất cả của cải, nhà cửa, xe cộ cho mấy ông cán bộ lấy làm chiến lợi phẩm? Cho đến tận hôm nay, mỗi lần về "du lịch thăm quê" nhìn ngôi nhà mình, cửa hàng mình, xưởng máy mình nay đã trở thành "của riêng" của mấy ông cán bộ cs đang làm chủ hợp pháp có đầy đủ giấy đỏ, giấy hồng mà chỉ dám đi qua mà chửi đổng? (Riêng giới văn nghệ sỹ, cho tới hôm nay cũng được làm chủ ít nhất cả trăm villa của những "kẻ thua phải bỏ chay", có vị do "bán đi kiếm cái nhà ngoại ô" nay đã có trong tay cả mấy ngàn cây vàng. Các vị này muốn hòa giải bằng cách trả lại cho các khổ chủ hợp pháp của các tài sản kia để tiến tới hòa giải-hòa hợp không? Chắc chắn là KHÔNG!

Và còn hàng ngàn, hàng vạn thứ chủ trương, hành động gây thù, gây oán ngàn đời không rửa sạch, xảy ra suốt hơn 60 năm tớ sống và làm việc trong "kinh hoàng và sợ hãi thường trực" nữa...

Cho nên tớ mới nghĩ rằng: CHỈ KHI NÀO, NHỮNG KẺ GÂY NÊN THÙ HẬN NHÌN RA LÀ MÌNH CÓ TỘI THÌ MAY RA SỰ HẬN THÙ MỚI ĐƯỢC DẦN DẦN ĐƯỢC NGUÔI NGOAI. (Tớ xin phép nhấn mạnh hai chữ "dần dần" chứ không thể là ngày một ngày hai). Cụ thể giấc mơ của tớ là: Có một ngày nào đó nước ta có một vài ông to dám nói ra những gì các ông Goóc-Ba-Chốp, En-Xin, Putin và gần đây cả Medvedev nữa ĐÃ NÓI VÀ LÀM thì chẳng cần hô hào, mọi người sẽ lại gần nhau để tìm ra cách hòa hợp hòa giải...

Bằng không thì... không bao giờ có, với cái kiểu CHO PHÉP ĐƯỢC HÒA GIẢI, cả! Tớ cũng mong ước các vị nào đó có vai trò nặng kí trong "Đảng- Chính- Phủ" hãy tuyên bố đột phá (như Khơ-rút-xốp ở Đai Hội XX ấy) "ĐẢNG của chúng tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ giải phóng dân tộc, nay trước nhiệm vụ xây dựng đất nước, đưa cuộc cách mạng kinh tế, khoa học, xã hội và nhân văn lên tầm cao mới, chúng tôi thấy không đủ tài năng và trí tuệ. Vậy xin nhường quyền lãnh đạo đất nước cho mọi nhân tài không phân biệt chính kiến, tôn giáo, đảng phái... ra lãnh đạo đất nước bằng một cuộc tuyển cử thật sự công bằng, văn minh"… Chỉ lúc ấy, mọi giấc mơ về hòa giải-hòa hợp mới thực sự bắt đầu. Bằng không thì đúng như anh Nguyễn Trọng Tạo, "Làm sao để không còn 30 tháng 4" CHỈ LÀ NHỮNG HẠT MUỐI BỎ BỂ MÀ THÔI!

Tô Hải28/04/2010



Ý kiến mới của Tô Hải phản biện Tô Hải:

- Cách đây 4 năm ,Tô Hải quá ngây thơ khi tin rằng ở Việt Nam sẽ có những người như Góoc-Ba, Eltsine… sẽ đứng lên đập tan cái chế độ Xuống Hố Cả Nút này! Tô Hải chưa nhìn rõ rằng :   

1 - Tất cả những kẻ đang cai trị đất nước này chẳng có ai phục ai, chẳng có lý tưởng, lý luận gì ráo, thậm chí cũng chẳng phải là cộng sản cộng xiêc gì xất. Tất cả đều chỉ có một mục đích nắm chắc cái ghế quyền lực để làm giầu cho ba đời con cháu họ hàng thân thuộc bọn chúng mà thôi! Bởi thế cho nên “tham nhũng đã trở thành nội xâm" mà không thằng nào không trở thành con tin của bất cứ… thằng nào!!! Và chuyện chống nhau nếu có chỉ là tranh ăn, tranh quyền ai hơn ai thua mà thôi!   

2 - Nếu có xảy ra chuyện “thay quần, đổi áo” thì… vẫn là cái xác và cái hồn của những tên “hề cũ” ra kêu gọi “dân chủ hóa”, "xã hội hóa”, "tư nhân hóa”, "cổ phần hóa”… để… tất cả của cải, tài nguyên đất nước sẽ lại rơi vào tay chính chúng nó, anh em, họ hàng chúng như những xã hội “cộng mà không cộng” ở bên Nga, bên Ukraina  là cái chắc!   

3 - Phải triệt để chống lại cái đường lối “xóa bỏ hận thù, hướng tới tương lai”, đặc biệt là cái “nghị quét 36” đối với người Việt ở nước ngoài. Cái bẫy “đăng ký quốc tịch lại” cho  Việt Kiều vừa qua may thay chỉ có rất ít người mắc bẫy… Nên nhớ: Đồng chí của họ, các bậc cha chú bậc thầy của họ, họ cũng sẵn sàng đành cho dập đầu nữa là mấy ông bà “khúc ruột ngàn dặm”… mà lại… có sẵn đô-la nữa thì… hòa hợp sẽ là mất tuốt!  

Cuối cùng …. này Tô Hải! Hãy luôn luôn giữ vững ý chí: KHÔNG BAO GIỜ CÓ CHUYỆN HÒA HỢP HÒA GIẢI NẾU CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN GIẢ CẦY NÀY CHƯA ĐƯỢC GIẢI THỂ!

Nhớ! Nhớ! Nhớ! Nhớ mãi nghe chưa lão già?


Làm sao những người này có thể hòa hợp được với cộng sản (dù dỏm) đi nữa?
Làm sao những người này có thể hòa hợp được với cộng sản (dù dỏm) đi nữa?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét