Sinh viên phản ứng về bài giảng lịch sử: “Đế quốc Mỹ xâm lược”
Thư gửi cô giáo của một SinhVien năm thứ 2 Khoa học Xã hội Nhân Văn Sài Gòn.
Kính thưa Cô,
Đến tận bây giờ, gõ những dòng E-mail trần tình này gửi đến Cô, em vẫn còn trách ông trời, phải chi cuối tiết “Lịch Sử” hôm ấy trời đừng mưa to thì giảng đường Đại Học không ai còn ngồi lại và Cô cũng đâu có thời gian trò chuyện khuyến khích sinh viên mình… Và, hôm nay, em cũng không phải gõ email này gửi Cô, mà em biết khi đọc Cô sẽ không vui…
Em còn nhớ hôm ấy lời Cô nói: “Lịch sử là những gì diễn ra trong quá khứ, được tái hiện lại, trong hôm nay và ngày mai, phải trung thực, chân thật nhằm cho người sau biết và lấy đó làm kinh nghiệm, xấu xa sai trái thì tránh nếu tốt đẹp có ích thì tự hào để nhân bản thêm lên, vì vậy đề tài bài tham luận: ’37 mùa xuân Đại Thắng’ nói về ‘chiến công thần thánh’ của quân dân ta chống ‘đế quốc Mỹ xâm lược, cứu nước’ của mỗi bạn, cần phải gọt giũa đánh giá cho xứng tầm vĩ đại của dân tộc, trong khi chờ mưa tạnh, chúng ta cùng nói chuyện bên lề ngoài tiết học, các bạn còn điều gì lấn cấn chưa rỏ ở chiều sâu và rộng của bài tham luận mà mỗi bạn sẽ phải hoàn thành, thì cứ hỏi Cô, xem như bạn bè thoải mái bày tỏ quan điểm khách quan và thắc mắc của mình để chúng ta rộng đường suy luận mà viết bài cho sắc sảo có tính thuyết phục cao, ở đây có nhiều bạn theo khoa ‘báo chí’ mà ! Nào mời các Phóng Viên tương lai nói chuyện chuyên đề, chờ mưa tạnh…”
Và Cô cười, nụ cười giao lưu rất thoải mái.
Em cũng nhớ, mình là người thứ tư, sau các bạn, vô tư ngập ngừng cười, nói với Cô: “Chiến tranh với Mỹ là có thật, nhưng nếu nói đó là chống xâm lược để cứu nước – thì không phải – thưa Cô ! Em nghĩ như vậy.”
Sau lời nói, thoáng nhiên giảng đường im phăng phắc làm em chột dạ bối rối thấy mình tự nhiên như đông cứng lại tại chỗ ngồi… Em nhớ, nghe xong lời em, Cô quay nhanh bước ra gần cửa sổ ngóng màn mưa ngoài trời một thoáng rồi trở lại. Cô nhìn em trong ánh mắt tuồng như rất giống ánh mắt mẹ em khi đi chợ nhìn người bán hàng trước khi trả giá mua. Cô nói với riêng em một câu ngắn gọn nhỏ thôi đủ cho em nghe: “Hình như bạn đùa không phải lúc !” rồi bình thản cô quay lên bục giảng lấy áo mưa, chần chừ chờ giảng đường thưa người, Cô ra về sau cùng. Không mang theo áo mưa nên em ngồi nán lại. Đi ngang qua, Cô dừng chân, như thầy giáo nhắc bài học trò, cô nói với em: “Bạn cần phải lên thư viện nhiều hơn, tìm trong sách, ở đó có nhiều câu trả lời cho vấn đề của bạn vừa nêu ra, tôi nghĩ, không khéo danh hiệu Đoàn viên Thanh niên CS/HCM ưu tú, xuất sắc, đối tượng của đảng nơi bạn sẽ lung lay…”
Thưa Cô,
Email này của em chắc chắn không phải là chất liệu để em trông đợi giữ cho chặt lại cái danh hiệu “ưu tú – xuất sắc” ấy, mà đơn giản em muốn chứng minh thông điệp – lời cô nói – lịch sử rất cần sự “trung thực, chân thật”.
Thưa Cô ! Không phải vui đùa đâu ạ, mà em nói thật lòng: “Chiến tranh với Mỹ là có thật, nhưng nếu nói đó là chống xâm lược để cứu nước – thì… không phải vậy…” Xin phép cô, cho em giữ nguyên nhận định này của mình dù em biết có những di luỵ nhất định không mong đợi… Bởi vì có rất nhiều dẫn chứng để “ai đó có thể lừa dối một số người trong một lúc, và lừa dối hết mọi người trong vài lúc, nhưng không thể mãi mãi lừa dối được tất cả mọi người ”(Abraham Lincoln). Nói lên điều này, em biết Cô sẽ phiền lòng. Nhưng… thưa Cô ! Em tìm thấy trong tác phẩm dịch từ nguyên tác Nhật Bản “12 người làm nên nước Nhật” của Giáo sư Tiến sĩ Đặng Lương Mô (có thể Cô cũng biết !) Viện sĩ Hàn Lâm Viện Khoa học New York, năm 1992. Uỷ Ban Nhân Dân TP. HCM khen thưởng kiều bào có công với đất nước, năm 2003.
Trong danh sách “12 nhân vật mà người dân Nhật Bản tôn vinh” – 12 người đã lập nên một nước Nhật hùng mạnh ngày nay, chúng ta lưu ý đến người mang số 10 không phải là người Nhật:
(1) Thái tử: Shotoku,
(2) Chính khách: Hikaru Genji,
(3) Lý Thuyết Gia: Minamoto Yoritomo,
(4) Anh Hùng: Oda Nobunaga,
(5) Kỹ sư: Ishida Mitsunari,
(6) Nhà cải cách: Tokugawa Yeyasu,
(7) Triết Gia: Ishida Baigan,
(8) Chính Khách: Okubo Toshimichi,
(9) Nhà tư bản học: Shibusawa Ei-ichi,
(10) Thống Tướng Hoa kỳ: Douglas MacArthur,
(11) Giáo Sư lý thuyết gia: Ikeda Hayato,
(12) Doanh Nhân: Matsushita Konosuke.
Ông ta, chính xác là Thống Tướng quân đội Mỹ. Thật không hề dễ dàng chút nào cho gần 200 triệu con cháu “Thái Dương thần nữ” phải nhìn nhận một Tướng Lãnh khét tiếng của Mỹ, kẻ thù không đội chung trời của họ trong Đệ II Thế chiến trên Thái Bình Dương và khắp các mặt trận Châu Á, là Tư lệnh quân đội Mỹ chuẩn thuận văn bản đầu hàng của chính phủ Nhật Bản, sau đó đại diện cho LienHiepQuoc và chính phủ Mỹ chiếm đóng Nhật Bản… trở thành một Anh Hùng, ân nhân của Nhật Bản sau 2 quả bom nguyên tử của Mỹ cũng rơi trên lãnh thổ nước này gây nên nhiều tang thương.
Phải là người có nhiều công trạng thực tiễn mang lại một thành quả lớn lao mà giá trị của nó bao hàm đặc tính rõ rệt của chân, thiện, mỹ trong một nhân cách mà người Nhật ví như Anh Hùng (Anh hùng là bậc Chính Nhân Quân Tử) để nhân dân Nhật công nhận, tri ân sánh ngang hàng với Thái Tử và 11 người con cháu ưu tú của “Thần Nữ Thái Dương”.
“Nhân vô thập toàn” Thưa Cô ! Tướng Mỹ Douglas MacArthur và quân đội của họ không phải là không có nhược điểm, nhưng bù lại họ tạo ra rất nhiều ưu điểm đôi khi vượt lên trên tập quán thông thường mà nhân danh những người chiến thắng đã xử sự với kẻ chiến bại, khiến những nhược hay điểm yếu không còn là đáng kể.
Cuối Đệ II Thế chiến, ở Đông Nam Châu Á, đạo quân Mỹ hùng mạnh do Tướng MacArthur chỉ huy đã đánh bại và quét sạch quân phiệt Nhật khỏi Indonesia, giải phóng Philippines, hỗ trợ bảo vệ cho Trung Hoa Dân Quốc tại đảo Đài Loan, rồi thay mặt LienHiepQuoc giải giới vũ khí chiếm đóng Nhật Bản. Sau đó từ Nhật lại tiến qua giải phóng Cao Ly (Triều Tiên) cứu Nam Hàn sắp bị Cộng Sản Bắc Hàn nuốt chửng. Nhưng thưa Cô ! Quân Mỹ đổ máu xương giải phóng (đúng nghĩa giải phóng) các quốc gia này nhưng hoàn toàn không có tham vọng 1cm2 đất đai nào từ các lãnh thổ ấy.
Vì sao vậy ? Còn bên kia bán cầu, cũng đạo quân Mỹ (xâm lược?) phối hợp với 2 (cựu đế quốc thực dân) Pháp và Anh chiếm đóng, giải giới, quân phát xít Đức, toàn quyền định đoạt số phận một nửa quốc gia Đức, nhưng sao họ không cùng nhau chia phần xâu xé Tây Đức, mà ngược lại, bảo trợ toàn diện (kẻ thù của họ ở đầu hôm) phát triển vững mạnh trên cái nền tự do dân chủ đến nỗi cảm hoá được phần phía Đông, giả từ ChuNghiaXaHoi thống nhất quốc gia trong yên bình êm ái ?
Tại Nhật Bản, Tướng MacArthur và quân đội Mỹ đã áp dụng một chính sách chưa có tiền lệ trong lịch sử thế giới với Nhật Bản “quốc gia tù binh” của họ. MacArthur tôn trọng Thiên Hoàng Nhật Bản.
Nhật Bản, không ép buộc Thiên Hoàng thoái vị (dù LHQ và chính phủ Hoa Kỳ không cấm MacArthur truất phế).
Chưa được Quốc Hội Mỹ chính thức phê chuẩn, nhưng trên cái nền Kế hoạch Marshall (Marshall Plan, tên của Ngoại trưởng Mỹ George Marshall người đã khởi xướng) nhằm viện trợ tái thiết một nền móng kinh tế chính trị vững chắc hơn cho các quốc gia Tây Âu nâng cao mức sống và kiến thức của người dân để đẩy lui chủ nghĩa cộng sản sau Thế chiến II. Trong vòng 2 thập kỷ, nhiều quốc gia ở Tây Âu đạt được mức tăng trưởng và phồn vinh chưa từng có nhờ kế hoạch Marshall này.
Chính phủ Mỹ thông qua tướng MacArthur cũng có chủ trương tương tự với Nhật Bản, bên cạnh còn cải tổ hệ thống chính quyền, lãnh đạo, từ chính trị, kinh tế, tới sửa đổi hiến pháp, nghi lễ của hoàng gia, nhất thiết mỗi việc đều do một tay MacArthur quyết đoán, ông chỉ ra những khiếm khuyết trong thời chiến tranh mà giới lãnh đạo Nhật Bản đã có những sai lầm, ông đoan chắc cùng nhân dân Nhật khi Nhật Bản trở thành một nước dân chủ, quản lý một nền công nghiệp chiến tranh chuyển đổi qua thời bình một cách khoa học thì sẽ sớm giàu mạnh, không thua gì nước Mỹ, ông không ngần ngại nói với người dân Nhật rằng, Nhật Bản đã thua Mỹ vì kém về mặt vật chất kinh tế tài chính chứ không phải là tinh thần vì họ đã chiến đấu rất dũng cảm mà vẫn thua, nên đa số dân Nhật thuyết phục bởi sự cải tổ ấy. Ông chủ trương phá bỏ chủ nghĩa quốc gia dân tộc và chế độ phụ thuộc quá nhiều vào ảnh hưởng của Hoàng Gia, để Nhật Hoàng chỉ còn là biểu tượng. Nhật Bản cũng có một nền văn hoá tự do coi trọng sự lựa chọn của cá nhân như nước Mỹ, Thủ tướng và nghị viện do người dân trực tiếp chọn lựa qua lá phiếu của mình. Một vài chính khách Nhật còn hoài cổ nặng chủ nghĩa cực đoan dân tộc cho rằng Tướng MacArthur là một chính trị gia độc tài áp đặt, nhưng đại đa số người Nhật cho là sự độc tài ấy để cho một nước Nhật hùng mạnh chứ không là nước Mỹ. Rất ngẫu nhiên cái cách mà người Mỹ, tướng MacArthur đã thể hiện trong cuộc chấn hưng nước Nhật sau chiến tranh nó rất gần với tính cách tinh thần võ sĩ đạo của người Nhật (nhân ái, bao dung thay thù hận) nên mang lại ảnh hưởng mãnh liệt trong xã hội Nhật Bản ngày nay. Ở Châu Âu người ta ví von nước Mỹ có công khi biến Nhật Bản thành một Thuỵ Sĩ Viễn Đông! Vì vậy, Douglas MacArthur đã được mọi thành phần, khuynh hướng, chính đảng, từ Hoàng Gia đến thứ dân đều chọn làm người thứ mười trong “12 người lập ra nước Nhật” hùng mạnh từ trong điêu tàn đổ nát chiến tranh. Đây là người ngoại quốc duy nhất được chọn trong lịch sử nước Nhật.
Thưa cô !
Lại càng không thể nào đó là bản chất của đế quốc xâm lược thực dân (dù kiểu cũ hay mới) chỉ 6 năm (2/9/1945 – 28/4/1952) sau khi chiếm đóng, nước Mỹ đã trả lại sự độc lập hoàn toàn cho Nhật Bản sớm hơn thời gian trù bị, ngoài sự kỳ vọng của toàn dân Nhật và không hợp logic chút nào khi hiện nay, 2012, chính phủ và người dân Nhật vẫn còn đài thọ mọi chi phí cho gần 40.000 binh sĩ Mỹ hiện diện trên đất nước mình vì sự an toàn cho nền an ninh quốc gia, không ai vui vẻ trả tiền cho một đạo quân có bản chất “xâm lược” ăn ngủ hơn 2/3 thế kỷ trên đất nước mình! Và đạo quân “xâm lược” này chỉ đặt chân lên miền Nam VN, sau 20 năm có mặt tại Hàn và Nhật Bản, hai quốc gia nhờ họ mà “màu mỡ” về kinh tế hơn hẳn VN nhiều lần. Nhưng điều đáng để người VN suy ngẫm là quân Mỹ có mặt nơi đó mà không màng đến “xâm lược” thì họ xâm lăng một VN nghèo khó sau Pháp thuộc để làm gì (?) ngoài ý định cũng thông qua kế hoạch Marshall giúp VN, cụ thể là miền Nam VN phát triển giàu mạnh ổn định như Hàn Quốc, Nhật Bản hay Đài Loan ?
Thưa Cô !
Làm sao biện minh ? 45.000 quân “xâm lược” Mỹ vẫn hiện diện trên đất Hàn Quốc, một quốc gia khủng hoảng lương thực trầm trọng không đủ cơm gạo cho dân sau chiến tranh Nam Bắc nhưng hôm nay thì: nhiều báo chí ở Việt Nam nói về đất nước này hay thường gọi là Kỳ tích sông Hàn hay Huyền thoại sông Hàn.
Hàn Quốc từ đống tro tàn của cuộc nội chiến Bắc Nam đã vươn lên thành một quốc gia phát triển hùng mạnh thịnh vượng hơn hẳn nửa kia ở phía Bắc nghèo nàn lạc hậu. GDP cán mốc 1.000 tỷ USD/năm cũng như nhiều tập đoàn lớn nổi tiếng như SamSung, LG, Hyundai, Kia, Daewoo… Nhưng, thành tựu đó họ có được là do đâu ? Ngoài sự lãnh đạo sáng suốt của các nguyên thủ Hàn Quốc, thì sự hỗ trợ nhiệt tình như là một đồng minh của Mỹ trên tinh thần kế hoạch Marshall là yếu tố quyết định.
Kinh tế Hàn Quốc là nền kinh tế phát triển, đứng thứ ba ở châu Á và đứng thứ 10 trên thế giới theo GDP năm 2006. Kinh tế Hàn Quốc đã phát triển nhanh chóng, từ một trong những nước nghèo nhất thế giới (hạ tầng cơ sở, thiên nhiên, thổ nhưỡng kém xa Việt Nam) trở thành một trong những nước giàu nhất. Cuối thế kỷ 20, Hàn Quốc là một trong những nước có tốc độ tăng trưởng kinh tế nhanh nhất trong lịch sử thế giới hiện đại. GDP (PPP) bình quân đầu người của đất nước đã nhảy vọt từ 100 USD vào năm 1963 lên mức kỷ lục 10.000 USD vào năm 1995 và 25.000 USD vào năm 2007. Bất chấp các ảnh hưởng nặng nề từ cuộc khủng hoảng kinh tế châu Á 1997, nước này đã khôi phục kinh tế rất nhanh chóng và vững chắc. Người ta thường nhắc đến sự phát triển thần kỳ về kinh tế của Hàn Quốc như là “Huyền thoại sông Hàn” đến nay huyền thoại này vẫn tiếp tục.
Với Đài Loan và Phillipines: năm 1950, Không Đoàn 13 của Không quân Mỹ đã từng đóng tại Đài Loan. Tháng 12-1954, Mỹ và Đài Loan ký “Hiệp ước phòng thủ chung”, đặt Đài Loan vào sự bảo hộ của Mỹ. Cũng nằm trong quỹ đạo của kế hoạch Marshall, Đài Loan được hưởng nhiều quy chế ưu đãi thương mại từ nước Mỹ trong một thời gian dài, đưa nền kinh tế nhanh chóng phát triển ngoạn mục thành một con “Rồng” Châu Á mà ngay chính Trung Quốc cũng phải kiêng dè. Tại Phillipines, quân đội Mỹ cũng từng hiện diện trong một thời gian dài. Hạm Đội 7 Thái Bình Dương chọn vịnh Subíc là nơi đóng quân, và trước đó, năm 1935, Douglas MacArthur, được Tổng thống Phillipines Manuel L.Quezon yêu cầu giám sát việc thành lập quân đội Philippines. Ông được phong hàm Thống tướng trong Quân đội Philippines (Field Marshal of the Philippine Army). Ông là sĩ quan cao cấp có tên trên danh sách của Quân đội Philippines ngày nay. Ông cũng là sĩ quan quân sự Mỹ duy nhất giữ cấp bậc thống tướng (5 sao) trong quân đội Philippines. Sau đó, tôn trọng quyết định của nhân dân Phillipines vì sự độc lập toàn vẹn lãnh thổ, quân đội Mỹ đã rút khỏi vịnh Subic. Nhưng ngày nay (2012), vì an ninh lãnh thổ đe doạ , Phillipines yêu cầu, quân đội Mỹ vẫn quay lại thể hiện sự trách nhiệm trong hiệp ước hỗ tương…
Thưa Cô !
Với những gì thuộc thế giới quan mà kiến thức em tích luỹ được, thì dù rất muốn hãnh diện về “chiến công thần thánh” của quân dân ta chống “đế quốc Mỹ xâm lược cứu nước” nhưng: Lịch sử rất cần sự “trung thực” đến “chân thật” (lời Cô nói). Nên: Em cũng muốn tin – nhưng không thể, thưa Cô !
Em cám ơn Cô đọc email trần tình này và mong có lời chỉ giáo thêm của Cô.
Em kính chào Cô.
THEO DÒNG SỰ KIỆN:
- Hà Nội – Sài Gòn: Biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược
- Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (3)
- Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (2)
- Phân định quan hệ Việt-Trung và chiến lược “bảo quốc” cần phải có (1)
- “Hội Thề”: Tiểu thuyết lịch sử hay phản lịch sử?
- Sinh viên Luật Hà Nội phê phán Luật Đất Đai hiện nay
30 Phản hồi cho “Sinh viên phản ứng về bài giảng lịch sử: “Đế quốc Mỹ xâm lược””
Người Tự Do says:
02/01/2013 at 17:21
Hahaha………….
Đúng , ” Ta ” ngon lành toàn phần !
Ngon trước kia , bây giờ và mãi mãi về sau !
Nhưng mà nên hiểu :
Ở đời đừng thấy người khác khen mà ngỡ “ta ” hay !
Bởi vì :
Người có đi có vấp ,
Người có làm có sai lầm
Nhưng có vấp có sai lầm nhưng họ sẽ hướng tới đích .
Chỉ những người không làm , không đi mà chỉ ngồi ” bới ” khuyết điểm người khác thì mới không vấp không sai lầm !
Cho nên cứ yên tâm , ” ta ” rất ngon lành !
Tựa như những món ăn làm bằng gỗ , sơn màu sắc ngon lành , đẹp mắt , không bao giờ thiu thối , nhưng …….không ăn được !
Những diễn viên tuồng hề ” hạng bét ” quả không sai !
Reply
02/01/2013 at 00:40
Bài viét của người tuổi trẻ & người sinh viên nói trên, một lần nữa cho thấy, những người dân tại miền bắc cộng sản Việt nam Dân chủ Cộng hòa, trước 1975, đã bị cách ly với thế giới văn minh có ăn có học, đã hoàn toàn bị bưng bít thông tin, bị nhồi sọ thông tin dưới ách cai trị độc tài của bọn cộng sản Việt nam Dân chủ Cộng hòa bắc kỳ, nick name “Lao động”, vong bản ngoại lai, tay sai Tàu cộng, và cụ Hồ chí Minh độc tài gian ác.
Nói cách khác, bài viết trên, một lần nữa cho thấy, cuộc chiến tranh Hồ chí Minh đã chỉ đuợc tiến hành bởi sự lừa dối bịp bợm đối với người dân miền Bắc, cho thấy sự thật cuộc chiến tranh Hồ chí Minh là cuộc chiến tranh tội ác, chống lại VIệt nam, chống lại con người, hoàn toàn trái với những luận điệu bịp bợm của bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ chuyên nghề làm chứng gian, gọi cuộc chến tranh Hồ chí Minh là “giải phóng & thống nhất” hoàn toàn trái với những luận điệu của nhà trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ Tống Văn Công và những con tương cận, hỗn láo với đất nước dân tộc VN, bịp bợm gọi cuộc chiến tranh Hồ chí minh tội ác là “chiến thắng của dân tộc”...
***
Một chế độ cai trị mà:
ở đó “một bộ phận không nhỏ” các thầy cô giáo không biết, không thể, không dám giảng dạy sự thật,
ở đó hiệu trưởng, các thầy cô giáo là gián điẹp của bọn công an cộng sản, theo dõi các sinh hoạt công dân, các hoạt động chính trị thông thường của sinh viên học sinh, quyền công dân của sinh viên học sinh,
ở đó các hiệu trưởng, các thầy cô giáo là chỉ điểm, báo cáo vói bọn công an chính trị cộng sản Hồ chí Minh về các sinh viên học sinh có ý nghĩ, quan điểm lập trường trái với bọn cộng sản VIẹt nam Hồ chí Minh vong bản ngoại lai tay sai Tàu cộng,
ở đó các hiệu trưởng, thầy cô giáo hợp tác với bọn công an cộng sản Hồ chí Minh, mở cửa trường học cho bọn công an cộng sản hồ chí minh độc tài tàn ác vào lùng sục, bắt giam bất hợp pháp các sinh viên học sinh,
mà gọi là “giải phóng”? , mà gọi là “chiến thắng của dân tộc”?
***
Một chế độ chính trị, ở đó các “trí thức tinh hoa của Hà nội, các “hiệu trưởng” của các trường đại học hà nội, bị triệu tập ngồi nghe Trần Đăng Thanh, một tên viẹt gian cộng sản tay sai tàu cộng giảng giải, lên lớp những luận điệu đê tiện tay sai Tàu cộng,
nhắc nhở các hiệu trưởng các trường dại học Hà nội, thành phần tinh hoa của Hà nội, của trí thức Hà nội Việt nam cộng sản, về bổn phận làm gián điệp theo dõi sinh viên học sinh, về bổn phận làm chỉ điểm báo cáo với bọn công an cộng sản Hồ Chí Minh gian ác về các hoạt động chính trị, quyền công dan của sinh viên, về bổn phận hợp tác với bọn công an cộng sản Hồ chí minh độc tài gian ác đàn áp khống chế sinh viên…, toàn những “bổn phận” phi giáo dục, chà đạp lên quyền công dân, chà đạpm lên nhân quyền của học sinh sinh viên.
Và rồi “các giáo sư, hiệu trưởng các trường đại học Hà nội, tinh hoa trí thức của Hà nội”, của Việt nam dưới chế độ cộng sản, im lặng lắng nghe lời day dỗ phản quốc phi nhân , phi giáo dục của tên đại tá cộng sản nhà giáo nhân ưu tú cộng sản, chuyên nghề phản quốc tay sai Tàu cộng, mà không một lời phản đối,
không chỉ im lặng lắng nghe & không một lời phản đối trong cuộc họp, mà từ cuộc họp & lên lớp ấy đến nay, người ta cũng chỉ thấy sự im lặng, tuyệt đói tuân hành, tuyệt đối không một lời phản đối nào nhắm vào những luận điệu phản quốc phi giáo dục của tên đại tá quân đội nhân dân cộng sản, giáo sư & tiến sĩ & trí thức Hà nội, “nhà giáo ưu tú” !
Trí thức Hà nội & Sĩ phu Bắc hà những “hiệu trưởng các trường đại học hà nội, Việt nam cộng sản quả là tinh hoa, tinh hoa giật lùi, tinh hoa từ đáy quần, tinh hoa xuống gót giày dép…
thật đê tiện nhục nhã cho “các hiệu trưởng các trường đại học hà nội, thành phần “trí thức tinh hoa” của trí thức Hà nội & sĩ phu Bắc hà”,
thật là đê tiện cho cái giáo dục xã hội chủ nghĩa thấm đậm tư tưởng Hồ chí Minh!
Chỉ có bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ bắc kỳ chuyên nghề làm chứng gian và những con tương cận, bọn ủng hộ bạo lực chính trị, chà đạp lên dân chủ tự do nhân quyền, bọn dân chủ giả hình, bọn “dân chủ hồ chí minh” đần độn, bọn “minh triết Hồ chí Minh”
mới có thể gọi cuộc chiến tranh Hồ chí Minh tàn ác, suốt 20 năm thảm sát hàng triệu, hàng triệu người dân miền Nam, là “giải phóng & thống nhất”
Cuộc chiến tranh Hồ chí Minh, bọn cộng sản VNDCCH dựa vào súng đạn Tàu cộng mang chế độ cộng sản VNDCCH độc tài gian ác vong bản ngoại lai tay sai Tàu cộng của các “tinh hoa trí thức hà nội, hiệu trưởng các trường đại học Hà nội” từ miền Bắc cộng sản vào miền Nam tự do,
dựa vào bọn công an cộng sản Hồ chí Minh gian ác, áp đặt chế độ cộng sản Hồ chí Minh & VNDCCH gian ác ,
với những cái “giáo dục xã hội chủ nghĩa” đê tiện như kể trên, lên người dân miền nam,
gây nên hậu quả như ngày nay cho Việt nam, giáo dục u tối đê hèn, kinh tế chính trị tụt hậu, đạo đức băng hoại, bên bờ vực nội thuộc Tàu cộng, lãnh thổ ngày càng bị thu hẹp, bị bọn cộng sản VHXHCNVN, thối thân của bọn cộng sản VNDCCH bắc kỳ, tiếp nối truyền thống Hồ chí Minh bán nước cứu đảng, cắt xẻ, dâng cho tàu cộng.
Reply
01/01/2013 at 22:35
@Nguoi TU DO
Tôi không biết có một quốc gia thứ hai Hoa Kỳ hợp pháp tồn tại.Nhưng họ có hai đảng hoặc nhiều hơn …Họ là Cộng hòa và Dân chủ và Tự do và …
Họ có thể xuống các đường phố để chứng minh không đồng ý với hành động của chính phủ của riêng mình và thường xuyên hơn chính phủ của họ sẽ lắng nghe tiếng nói của công dân thông qua hệ thống bầu cử.
Có nhiều lý do rằng họ đã phải dừng lại sự hy sinh những người thân yêu của họ tại Việt Nam, không phải cho quan hệ hữu nghị với màu đỏ cộng sản vào thời điểm đó.
Nó là rất mâu thuẫn với chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản. Đó là vùng đất của những người đàn ông tự do thực sự, không phải là đất của Đảng.
Tôi không thể hiểu tại sao Mỹ muốn làm bạn với bất kỳ quốc gia cộng sản cho những gì?
Học làm thế nào để đàn áp? Làm thế nào để đánh lừa? Làm thế nào để rửa não hoặc làm thế nào để phân phối bình đẳng tài sản?
Bạn bè của tôi hãy mở tâm trí của bạn
Reply
01/01/2013 at 22:34
Sai lầm khuyết điểm của Việt cộng : Việt cộng láo !
Ưu điểm , không thấy khuyết điểm : Việt cộng giỏi che dấu , lừa bịp : Việt cộng cũng ………..láo .
Kết luận : Việt cộng láo toàn phần !
Ta : Ngon lành toàn phần !
Reply
02/01/2013 at 14:03
@Người Tự Do: “Ta : Ngon lành toàn phần !” .
Đến giờ mới khẩu phục tâm phục ư?
Reply
02/01/2013 at 17:10
Hahaha………….
Đúng , ” Ta ” ngon lành toàn phần !
Ngon trước kia , bây giờ và mãi mãi về sau !
Nhưng mà nên hiểu :
Ở đời đừng thấy người khác khen mà ngỡ “ta ” hay !
Bởi vì :
Người có đi có vấp ,
Người có làm có sai lầm
Nhưng có vấp có sai lầm nhưng họ sẽ hướng tới đích .
Chỉ những người không làm , không đi mà chỉ ngồi ” bới ” khuyết điểm người khác thì mới không vấp không sai lầm !
Cho nên cứ yên tâm , ” ta ” rất ngon lành !
Tựa như những món ăn làm bằng gỗ , sơn màu sắc ngon lành , đẹp mắt , không bao giờ thiu thối , nhưng …….không ăn được !
Tien Ngu says:
02/01/2013 at 16:23
Thưa với anh cò ( giả dạng thường dân tự do),
Nguỵ…phãn động (chử Việt Cộng), thực ra thì không có ngon lành chi đó, nhưng so với các anh Cộng láo thì,
Không có nói láo, lừa dân ngu, để kiếm…sướng.
Không có khoe rỡm, giựt le lối xóm
Không có gây chiến, hung nô
Không có đào mồ cuốc mả người chết để…trút hận
Không có…bóp méo lịch sử, tự nâng bi, tự bơm, tự sướng…
Reply
01/01/2013 at 19:07
Bài viết của người sinh viên mới năm thứ 2 đại học này là một bài viết xuất sắc, đáng cho các GIÁO SƯ ĐẠI HỌC, TIẾN SĨ, VIỆN SĨ, TRÍ THỨC XÃ HỘI CHỦ NGHĨA HỌC TẬP.
Điều các vị trí thức xã hội chủ nghĩa cần học tập ở bài viết của người sinh viên năm thứ hai này không phải là quan điểm (Mỹ không phải là đế quốc xâm lược) của anh/ chị đó, mà là cách viết, cách trình bày quan điểm.
Mục tiêu của trường học nói chung và của đại học nói riêng, không phải là dậy người học sinh, sinh viên phải chấp nhận một quan điểm nào, mà là dậy cho họ mọi quan điểm, cung cấp cho họ mọi kiến thức, mọi hiểu biết cùng với việc dậy cho họ biết suy nghĩ độc lập để từ những hiêu biết, kiến thức được cung câp mà hình thành một QUAN ĐIÊM CỦA RIÊNG MÌNH. Cái năng khiếu, khả năng quan trọng mà nhà trường muốn cung cấp cho hoc sinh, sinh viên, là SAU KHI ĐÃ TRÌNH BÀY QUAN ĐIỂM CỦA MÌNH THÌ PHẢI TRƯNG RA NHỮNG DỮ KIỆN (FACTS) ĐỂ HỖ TRỢ QUAN ĐIỂM CỦA MÌNH.
Trong bài này, LẦN ĐẰU TIÊN TOÀN BỘ GIỚI TRÍ THỨC XÃ HỘI CHỦ NGHĨA, trong đó có giáo sư đại học, tiến sĩ, viện sĩ, v..v. ĐƯỢC NGHE MỘT QUAN ĐIỂM lạ lùng đối với họ (không lạ lùng đối với trí thức PHI XHCN) “MỸ KHÔNG PHẢI LÀ ĐẾ QUỐC XÂM LƯỢC”. Nguyên văn tác giả viết, ““Quân Mỹ đổ máu xương giải phóng (đúng nghĩa giải phóng) các quốc gia này nhưng hoàn toàn không có tham vọng 1cm2 đất đai nào từ các lãnh thổ ấy.”
Cái mà toàn bộ GIÁO SƯ ĐẠI HỌC, TRÍ THỨC, TIẾN SĨ XHCN CẦN PHẢI HỌC TỪ NGƯỜI SINH VIÊN NĂM THỨ HAI NÀY LÀ CÁCH TÁC GIẢ SƯU TẦM CÁC DỮ KIỆN (FACTS) TỪ NHỮNG NGUỒN CHÍNH XÁC KHÔNG THỂ BÁC BỎ ĐƯỢC ĐỂ HỖ TRỢ (SUPPORT) CHO QUAN ĐIỂM CỦA MÌNH.
Tất cả các học sinh phương tây, từ LỚP 2 (2nd grade) lên tới Tiến sĩ LUÔN LUÔN ĐƯỢC GIẢNG DẬY CÁCH VIẾT NÀY, một điều mà học đường XHCN VIỆT NAM không dậy. Ví dụ, người sinh viên Mỹ, trước đề tài “Bạn hãy nhận định về việc Mỹ dội hai quả bom nguyên tử xuống Nhật năm 1945″, có thể bênh vực hay kết án Hoa Kỳ mà không sợ bị kêt tội PHẢN BỘI TỔ QUỐC. Nhưng bài viết được vị giáo sư chấm không phải vì quan điểm của người sinh viên có hợp ý giáo sư hay không, mà họ chấm xem người sinh viên đó có đưa ra được những lập luận chặt chẽ (nguyên nhân & kết quả) với những dữ kiện có kiểm chứng (the facts) để hỗ trợ (support) quan điểm của mình không. Chính vị vậy, trong mấy năm đầu đặt chân vào đại học Hoa Kỳ, tiếng Anh còn thua xa sinh viên bản xứ (thua khi nghe giảng, khi đọc sách, thiếu từ vựng, kém ngữ pháp) nhưng những bài viết hàng tháng (monthly essay) tôi luôn luôn được A, trong khi các sinh viên “Mỹ chay” lại thua tôi. Chỉ vì, những sinh viên đó, do còn trẻ, thua khả năng lập luận và lười không chịu đọc sách để sưu tầm dữ kiện đủ để hỗ trợ cho quan điểm của mình.
Vị nữ giáo sư đại học được để cập trong bài viết, cũng ngu dốt như toàn bộ các giáo sư, viện trưởng đại học XHCN Việt Nam hiện nay mà thôi. Không ngu tại sao toàn bộ các Viện trưởng đại học, các tinh hoa của thủ đô, mới đây lại chịu ngồi im thin thít để nghe một Đại tá tiến sĩ rỏm giảng bài vê quan điểm “phải nhớ ơn Trung Quốc” (
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/opinion-of-usdipl-about-trdthanhs-lect-ml-12232012103827.html).
Nói tóm lại, ngoài vị nữ giáo sư đai học mà em sinh viên đề cập trong bài viết, toàn thể giới trí thức, tiến sĩ, Giáo sư đại học, viện sĩ XHCN cần phải HỌC TẬP CÁCH VIẾT của em sinh viên này để áp dụng trong tất cả các bài viết của mình, dù bài đó là BÊNH ĐẢNG, BÊNH ÔNG HỒ CHÍ MINH.
Tôi hết sức ngạc nhiên về khả năng của em sinh viên tác giả bài viết và xin phép có nhận định, với khả năng lý luận và trình bày (viết hay nói) như hiện nay, em có thể tiến rất xa trên lãnh vực nghiên cứu, viết lách, hay tranh luận, trình bày quan điểm của mình, một khả năng quan trọng nhất mà trường đại học phương tây muốn đào tạo cho người sinh viên.
Nguyễn tường Tâm
Reply
01/01/2013 at 16:49
@Người Tự Do: Già hàm nhỉ? Các đồng chí có thật là đã xử sự một cách “anh hùng” sau khi thắng trận chăng? Các đồng chí hãy xem clip dưới đây để thấy những kẻ theo “chủ nghĩa anh hùng cách mạng” của các đồng chí, từ thằng giặc già hồ chó mao trở xuống, có đáng xách dép cho những chiến sĩ VNCH trong clip này hay không?
Các bác fast forward đến phút thứ 4:16 để thấy các quân nhân VNCH đang tải thương một nữ cán binh VC, và đua nhau ẵm các cháu nhi đồng chạy thoát cảnh lửa đạn, dẫu cho chiến bại và cái chết của chính họ đang gần kề:
http://youtu.be/S3T9sLq6Jwk
Người tự Do và các đồng chí công an mạng có tìm lòi hai con mắt cũng không thể tìm đâu ra những hình ảnh vừa hào hùng, vừa nhân ái ấy nơi cái gọi là quân đội nhân dân của chúng! Chúng mày thắng trận mà cư xử như con c…, đừng học đòi lên lớp với những hậu duệ của Quân Lực VNCH.
Reply
01/01/2013 at 01:42
Sinh viên phản ứng. . bài giảng Đế Quốc Mỹ Xâm Lược …
Lý Chánh Trung là giáo sư, nhà báo, viết những bài bình luận phản chiến nổi tiếng trên báo chí miền Nam Tự Do trước 1975.
Sau 30/4/75, được đãng cho đi thăm miền Bắc, trong lúc LCT đi đò qua sông, một cô lái đò ( cò mồi ) hỏi : bác là Lý Chánh Trung hả ? Bác viết báo hay quá ! Cháu thích đọc bình luận của bác.
LCT khi nhge vậy, mê man nghĩ ( lúc đó chưa thức tỉnh), chậc ! Miền Bắc dân trí cao thật, một cô gái quê lái đò mà cũng đọc bình luận của mình !
Thật sự, người ta không hiểu tại sao, một người có học như LCTmà bị cái đám CSChí Phèo….Bịp…một cách dễ dàng như vậy ? Nhớ, Mao Trạch Đông từng nói cái đám. . .” trí thức ba trợn như LCT, Ngô công Đức, LM Chân Tín, Huỳnh Tấn Mẫm, Ngô bá Thành. .v.v. .là trí thức Phân Bò, không phải là không có lý.
LCT xúi con trai đi bộ đội, được thăng lên Đại Uý, một hôm Lê Đức Anh đến cho tập hợp một đơn vị sỹ quan trung cấp để ban huấn thị, trong lúc nói chuyện,Lê Đức Anh chửi: ” Lý Chánh Trung là tên trí thức cơ hội chủ nghĩa”. Không ngờ, ông Đại uý, con của LCT ngồi phía dưới nghe cha mình bị sỉ nhục bèn phang lại : ” Đ.M mầy. .Lê Đức Anh, mầy nói bậy “.
Không biết sau câu chửi thề đó, đời ông Đại Uý ấy ra sao ?
Sau một thời gian thấm đòn. . Bịp của đám…thiến heo, chăn trâu và đá cá lăn dưa cộng sản, LCT gở gạt, than thở: nền giáo dục VN bây giờ, có những môn thầy. ..không muốn dạy, trò. . .không muốn học !
Cứ lải nhải…Bác Đãng tối ngày, lấy…đách gì ăn mà…dạy với…học !
Hiện thời, đám trí thức…Cò mồi như nhật báo Người Việt, Việt weekly, Nguyễn hữu Liêm, Nguyễn phương Hùng…v..v… Rồi một ngày gần đây sẽ được…Ca tụng.. như cái Đống phân bò của MTĐ.
Bảo đảm và. . . .bảo đảm !
Reply
01/01/2013 at 21:27
Những tên trí thức này làm sao nó có thể NGU hơn dân miền Nam trưa 30/4/1975 bằng mọi cách để ra biển chờ tàu Mỹ với ? Chẳng qua chúng tưởng rằng sau khi chiến thắng chúng sẽ được CS ban bổng lộc, quan tước để ngồi trên đầu thiên hạ, không ngờ chúng cũng chỉ được ăn bánh vẽ, hưởng những thứ quan tước thừa thải không đáng đồng xu. Thế là chúng bổng …..thức tỉnh ! Bọn này toàn đi du học Âu – Mỹ, về VN thì làm giáo sư đại học. Chúng mà ngu để CS bịp thì còn ai khôn ? Rất tiếc là VNCH đã từng cho chúng hưởng bổng lộc mà vẫn bị chúng phản. Có lẽ do cái thói phản trắc đó nên VC nó cũng không dám xài những tên này. Con chó còn chưa chê chủ nghèo mà.Bọn này thua chó là vậy .
Reply
01/01/2013 at 00:18
@ ông Dao Cong Khai !
Ngay từ khi Đế quốc Mỹ gây chiến tại Việt nam , đã có 1 nước Mỹ khác luôn luôn đứng cạnh Việt nam , ngày đêm đấu tranh phản chiến đòi rút quân đội ra khỏi Việt nam .
Ngày nay , Việt nam với phương châm làm bạn với tất cả các nước trong đó có Hoa kỳ , thì vì quyền lợi của cả 2 nước , chẳng việc gì mà Việt nam phải ” do dự nhiều năm ” mới dám quyết định bang giao với Mỹ cả !
Reply
01/01/2013 at 10:25
Mỹ gây chiến ở VN?
Cò môi này ngọng rồi hát sãng. Thấy thương quá.
Việt Cộng bắt đầu tấn công VNCH năm 1956, Đồng Xoài, Bình Giã, Bến Tre đồng khỡi, xe đò bị giật mìn, rạp hát chợ bùa bị Vc tung lưu đạn, gài bom…
Lính Mỹ đâu?
Chỉ đến 1965, nhân VNCH lộn xộn nội bộ, chịu hết thấu với các sự tấn công của cs Bắc Việt, lính Mỹ mới bắt đầu nhào vô cứu bồ thôi.
Phe Cộng thì có Nga, Tàu, Bắc Hàn nhào vô ăn có, nhưng Cộng láo dấu nhẹm, chúng cứ khoe láo với dân ngu rằng thì là chỉ có một mình quân…giãi phóng đánh Mỹ.
Mắc cười quá.
Chiến tranh VN là do lũ Cộng gây nên, 20 năm dài chúng phá hoại từng ngày. Ấy thế mà bi giờ nó đổ thửa…Mỹ xâm lược.
Bất lương vừa thôi, cò?
Reply
01/01/2013 at 10:55
@người Tự Do. . ..Ai gây chiến ?
Nếu bọn…CS Bắc Kỳ Răng Đen Mã Tấu. . .không vâng lệnh Nga-Tầu xâm lấn miền Nam Tự Do, làm gì có quân đội Mỹ qua VN giúp chống Tầu Cộng ?
Một nước Mỹ nào khác đứng cạnh VN, rồi lại phản chiến ! Đã đứng cạnh rồi mà lại phản chiến là sao ? Lập luận của NTD nghe giống mấy anh….Du Kích Xã quá !
Dân Mỹ họ phản đối vì lo sợ hao tốn tiền của và xương máu con em họ, chứ không phải như già Hồ đẩy thanh niên miền Bắc đi chết thế cho dân Nga-Tầu Cộng !
NTD nói..VN với phương châm bạn với. .. Chứ không phải chạy theo Tư Bản xin ăn ? Vì theo Nga Tầu từ nghèo, tới mạt…từ chết đói, tới chết khác sao ?
Nếu không có 3,000.000. người Tị Nạn CS ở Hải ngoại gửi tiền về ?
Nếu Tư Bản không đổ tiền vô đầu tư ?
Nếu Đế Quốc Mỹ không vì lòng nhân đạo trở lại giúp ? . .thì VN ngày nay có thể còn…Tệ hơn Bắc Hàn là cái chắc !
1989-1990, toàn khối CS đông Âu đua nhau sụp đổ, và người Việt Hải ngoại vì thấy tội nghiệp dân chúng VN quá nghèo khổ dưới chế độ CS nên nhiều lần vận động Quốc Hội Mỹ giúp đở !
Qua sự vận động đó, 1992 Tổng Thống Clinton qua VN, kêu gọi VN hảy mở cữa để các nhà đầu tư Mỹ vào đầu tư giúp phát triển. Nhưng,TBT Lê Khả Phiêu với não trạng điên khùng CS, với truyền thống Ngu của lãnh tụ CS đã chửi TT Clinton.
Với chiến lược mới ” Toàn Cẩu Hoá “, các nhà đầu tư Mỹ đổ dollars và kỹ thuật qua Tàu, Phi ,Mã Lai, Thái Lan, Ấn Độ.v.v…và họ làm giàu, dân họ no ấm ! Trong khi đó dân VN vẫn nghèo trơ mỏ vì truyền thống Ngu chống Mỹ của đám đầu Gấu Hà Nội !
Ông Dao Cong Khai nói Việtnam ” do dự nhiều năm ” là đúng. Bởi vì mở cửa Việtnam được quyết định từ Bắc Kinh chứ không phải ở Hà Nội. Các tài liệu được giải mật của Tư Bản cũng như Cộng Sản gần đây cho thấy, từ 1945- 1954 cho tới 30/4/1975 trong cuộc xâm chiếm miền Nam đều do Bắc Kinh và Mạc Tư Khoa quyết định. Nhưng bọn đầu gấu Hà Nội cứ tiếp tục lải nhải bịp dân Việtnam. . .đãng sáng suốt…sáng suốt. …..sáng tối..rượu thịt, gái gú thì đúng hơn !
Vì thế, thế hệ trẻ VN trong và ngoài nước đã,đang và hãy cố gắng sáng suốt…Triệt Tiêu cái đám Ngu dân đầu gấu Hà Nội, có như vậy, Việtnam mới có thể sánh vai với cộng đồng thế giới.
Reply
01/01/2013 at 14:18
Lại đọc khẩu hiệu nữa rồi. Khẩu hiệu đó, you tin là quyền của you. Hồi ở VN tôi cũng hô những khẩu hiệu vĩ đại hơn những khẩu hiệu đó và còn hô lớn hơn you nữa. Chẳng hạn như “chủ nghĩa Mác Lê Nin bách chiến bách thắng muôn năm, Hồ Chí Minh sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”. Ca tụng CS thì cứ ca tụng chứ sợ gì không ca tụng. Nhưng tin bọn chúng hay theo bọn chúng thì đó là chuyện khác. Theo đóm ăn tàn, giả vờ theo VC thì nhiều; nhưng tin VC thì khó lắm. Hiếm có người “vĩ đại” như “anh hùng liệt sĩ” Nguyễn Văn Trỗi lắm.
You nói “đã có 1 nước Mỹ khác luôn luôn đứng cạnh Việt nam , ngày đêm đấu tranh phản chiến đòi rút quân đội ra khỏi Việt nam…” điều đó không đúng. Nửa sau thì đúng vì dân Mỹ là dân không thích đánh nhau, không thích anh hùng như “nhân dân Việt Nam” ở Bắc Việt. Bởi vì họ biết anh hùng là dại, và anh hùng như đồng chí Nguyễn Văn Trỗi là khùng, là ngốc. Cho nên họ đấu tranh phản chiến để đòi hỏi con em họ đang phải chiến đấu ở VN được trở về. Khôn hay ngu thì đó là chuyện của họ.
Còn mấy ông Bắc Việt, bây giờ vỗ ngực mình là đất nước anh hùng, khoe khoang mình thắng trận vẻ vang; nhưng xác của lính Mỹ (bại trận) nó còn mang về nghĩa trang ở Washington để chôn được, ngược lại xác của hàng trăm ngàn bộ đội vẫn chưa tìm ra để mà chôn cất. Hàng trăm ngàn thương binh VC sau chiến tranh bây giờ vẫn sống đói rách không được nhà nước giúp đỡ. Dân Mỹ nó biết chống chiến tranh để đòi con em nó trở về không phải chiến đấu; còn dân Bắc Việt hiếu chiến nên bỏ xác ở Trường Sơn cho đến ngày nay không ai tìm kiếm. Thắng trận, anh hùng, và các liệt sĩ của một đất nước anh hùng được vẻ vang như thế đó. Ai đã đưa họ vào cõi chết nhục nhã như thế ở miền Nam. Dân miền Nam, dân SG họ ghi nhớ “công ơn” của các liệt sĩ VC hay họ oán hận?
Lính Mỹ hồi đó bại trận ở VN về nước lúc đầu cũng bị một số dân Mỹ mỉa mai. Nhưng vài năm sau, khi VC chiếm được SG và khi họ thấy người tị nạn VN chạy sang Mỹ thì đám dân phản chiến Mỹ đó núp hết, không còn ai dám công khai chê bai cựu chiến binh Mỹ trong chiến tranh VN nữa. Con tài tử Jane Fonda (CS Mỹ) đã phải lên tiếng hối hận hành vi ngày xưa sang Hà Nội của mình để ủng hộ CSVN là sai lầm, nhưng vẫn bị cựu quân nhân Mỹ chửi. Hồi mới đưa dân di tản VN 75 sang trại lính ở Cali, dân phản chiến ở ngoài biểu tình phản đối. Nhưng vài tuần sau chính phủ Mỹ thả họ ra ngoài thì bọn phản đối đó biến hết (toàn cò mồi của VC).
//Mấy lần submit vào đây, DCV cho “error” vì viết bài quá nhanh. Trời ơi, trong đây không có option đánh máy tiếng Việt nên phải mở window khác để đánh máy rồi paste vào đây. Đánh máy thẳng vào đây, chữ không có dấu thì ai đọc nổi. Window XP thì load software tiếng Việt được, nhưng Window Vista thì không xử dụng được software Unicode//
Reply
01/01/2013 at 23:22
Tôi không biết có một quốc gia thứ hai Hoa Kỳ hợp pháp tồn tại.Nhưng họ có hai đảng hoặc nhiều hơn …Họ là Cộng hòa và Dân chủ và Tự do và …
Họ có thể xuống các đường phố để chứng minh không đồng ý với hành động của chính phủ của riêng mình và thường xuyên hơn chính phủ của họ sẽ lắng nghe tiếng nói của công dân thông qua hệ thống bầu cử.
Có nhiều lý do rằng họ đã phải dừng lại sự hy sinh những người thân yêu của họ tại Việt Nam, không phải cho quan hệ hữu nghị với màu đỏ cộng sản vào thời điểm đó.
Nó là rất mâu thuẫn với chủ nghĩa xã hội hay chủ nghĩa cộng sản. Đó là vùng đất của những người đàn ông tự do thực sự, không phải là đất của Đảng.
Tôi không thể hiểu tại sao Mỹ muốn làm bạn với bất kỳ quốc gia cộng sản cho những gì?
Học làm thế nào để đàn áp? Làm thế nào để đánh lừa? Làm thế nào để rửa não hoặc làm thế nào để phân phối bình đẳng tài sản?
Tôi không ngạc nhiên rằng người Trung Quốc đã đầu độc bộ não của bạn và bây giờ họ đang làm thuốc độc xác thịt của bạn
Bạn bè của tôi hãy mở tâm trí của bạn
Reply
Minh Đức says:
31/12/2012 at 21:47
Trích: “trên cái nền Kế hoạch Marshall (Marshall Plan, tên của Ngoại trưởng Mỹ George Marshall người đã khởi xướng) nhằm viện trợ tái thiết một nền móng kinh tế chính trị vững chắc hơn cho các quốc gia Tây Âu”
Kế hoạch Marshall viện trợ 13 tỉ đô la cho các nước Tây Âu, chú trọng vào Tây Đức vì kinh tế Tây Đức mà lên thì sẽ kéo theo kinh tế Tây Âu. Ngoài ra Mỹ còn cung cấp kỹ thuật mới trong sản xuất cho các nước Tây Âu, giảm các hàng rào ngăn cản mậu dịch ở Tây Âu. Kế hoạch Marshall cũng viện trợ cho các nước Đông Âu nhưng các nước Đông Âu không nhận. Nhật không được hưởng nhiều viện trợ như Tây Âu. Nhật thịnh vượng trở lại được là do sức dân Nhật làm ra.
Reply
Nguồn: Đàn Chim Việt
Lê Duẫn đã nói: ta đánh Mỹ là đánh cho Nga,Tàu
Trả lờiXóa